Cổ, Kỳ, Mỹ, Văn - Trong cây cảnh nghệ thuật

Chỉ một chậu cây nho nhỏ, nhưng thu vào đó là cả vũ trụ bao la. Cây cảnh liên quan đến nhiều hình thái nghệ thuật khác nhau. Một tác phẩm cây cảnh nghệ thuật được xem như một bài thơ, một bản nhạc không lời, một bức tranh lập thể, một trang văn... Đó là tính đặc hữu của cây cảnh nghệ thuật mà khó có bộ môn nghệ thuật nào khác có được. Ngày xuân xin giới thiệu một số dáng cây cơ bản và những tiêu chí đánh giá cây cảnh nghệ thuật.

 

 

Bốn dáng cây cảnh cổ điển

 

 

Về thẩm mỹ, dáng huyền là dáng kỳ dị nhất, thơ mộng nhất; cây vươn ra thật mềm mại, duyên dáng. Ngày xưa, nhà thơ Lý Bạch thời Đường của Trung Quốc, khi vào xứ Ba Thục thấy hình dáng cây tùng già mọc lộn ngược trên vách đá cheo leo, đã thốt lên: Khô lão tùng điếu quải tuyệt bích (cây thông già khô mọc treo ngược trên vách đá cheo leo).

Bảy dáng cây cảnh

Ngoài bốn dáng cây cổ điển, quan trọng nhất này còn bảy thế cây chính sau đây:

 

 

Đó là 7 thế cây thường thấy trong tạo hình cây cảnh nghệ thuật. Đánh giá cây cảnh nghệ thuật là một công việc hết sức phức tạp, đòi hỏi người thưởng ngoạn phải có óc nghệ thuật, thẩm mỹ cao và có trí tưởng tượng phong phú.

Tiêu chí Cổ - Kỳ - Mỹ trong cây cảnh

Cổ mộc là cây cảnh cổ thụ lâu năm. Trong cổ mộc lại chia ra hai loại: Cổ lão nhân tạo là do tác giả dùng các biện pháp kỹ thuật làm cho vỏ cây sần sùi, bướu sẹo, hang hốc, phần gỗ bị lũa đi, rêu mốc. Nhưng đó chỉ là làm cổ lão bộ phận, không thể làm cho cây cổ lão toàn diện được. Còn Cổ lão tự nhiên là do thời gian, tuổi tác làm cho gốc rễ, thân cành của cây cũng chùn ngắn lại, lá cũng thu nhỏ và dày hơn, toàn thân đanh lại, dáng vẻ phong sương cùng năm tháng.

 

 

Kỳ mộc là cây cảnh kỳ dị thoát khỏi sự chân phương vốn có của nó. Sự kỳ dị này có hai khả năng: Hoặc là do con người dùng kỹ thuật tạo ra, hoặc là do tác động của các yếu tố thiên nhiên và môi trường mà tự thân tạo ra kỳ mộc.
 
Mỹ mộc là vẻ đẹp tổng thể của cây cảnh nghệ thuật, là sự hài hoà tổng thể từ gốc rễ, thân, cành lá và sự hài hoà giữa cây với chậu, kệ... làm cho ta vừa nhìn thấy đã có ấn tượng tốt ngay từ đầu; tạo được cảm xúc thẩm mỹ.
 
Hình dáng phải tôn được cái cổ, cái kỳ. Đã có cổ, có kỳ nhưng hình dáng tổng thể không hài hoà, hoàn chỉnh, khoẻ khoắn, không bắt mắt... thì giá trị thẩm mỹ cũng kém đi nhiều. Nếu hội đủ cổ, kỳ, mỹ thì đương nhiên cây cảnh nghệ thuật sẽ hàm chứa giá trị nhân văn sâu sắc.

 

 

Trước đây, cây cảnh nghệ thuật là báu vật của các bậc vua chúa, quan lại, các phú hào địa chủ và của các đại gia, họ độc quyền thưởng ngoạn. Ngày nay cây cảnh nghệ thuật là sở hữu riêng của từng người, nhưng ai ai cũng có quyền thưởng ngoạn chúng tại tư gia, công sở hay ở các cuộc triển lãm.
 
Đúng là nghệ thuật vị nhân sinh, cái đẹp là của chung cho mọi người. Biết quý trọng, nâng niu và thưởng thức cái đẹp là biết quý trọng và hưởng thụ cuộc sống, làm cho cuộc sống và tâm hồn của chúng ta mãi tươi trẻ, thăng hoa!